AI OAI NHẤT?
AI OAI NHẤT?
Đã thành lệ, cứ chiều thứ bảy, mấy cậu bé trong xóm lại "tổ chức hội thảo" dưới gốc cây cổ thụ.
Đã thành lệ, cứ chiều thứ bảy, mấy cậu bé trong xóm lại "tổ chức hội thảo" dưới gốc cây cổ thụ. Bọn trẻ bày ra "nghị quyết": Mỗi thành viên tham dự phải đóng góp một câu chuyện.
Một cậu bé cao lớn, có vẻ là thủ lĩnh đứng dậy đề nghị:
- Hôm nay, mỗi thành viên phải hùng biện về nghề nghiệp của người lớn! Ai không hùng biện được thì bị phạt. Ai hùng biện được thì có quyền chỉ định người khác. Ai hùng biện hay nhất sẽ được "chủ tọa" buổi hội thảo sau.
Bọn trẻ nhao nhao:
- Vậy cậu hùng biện đi! Rồi cậu chỉ định người khác!
Cậu bé cao lớn nói:
- E hèm... Bố tớ là oai nhất! Ai cũng phải sợ vì bố tớ là công an, là cảnh sát giao thông. Mọi người đi đường đều phải nhất nhất tuân theo lệnh của bố tớ. Xin hết!
Nói xong cậu ta chỉ vào cậu bé có mái tóc quăn:
- Đến lượt cậu đấy! Cậu hùng biện đi!
Cậu bé tóc quăn đứng dậy nheo mắt vẻ tinh nghịch:
- Bố cậu là cảnh sát giao thông thì có gì là oai? Cậu thấy bọn đua xe nó có tuân lệnh bố cậu không? Vẫn còn nhiều người đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, vẫn còn xe khách chở quá tải thì bố cậu chưa thể oai được!
Bọn trẻ cười vang, vỗ tay tán thưởng. Cậu bé tóc quăn nói tiếp:
- Tớ hùng biện xong rồi! Còn bố tớ là thợ cắt tóc. Bố tớ bảo ai ngồi im là phải ngồi im. Oai chưa?... Ha... ha...
Cậu ta chỉ vào cậu bé mập tròn:
- Đến lượt cậu!
Câu bé mập tròn lúng túng:
- Bố tớ... là bác sĩ chữa bệnh. Tớ thấy mọi người đều kính trọng bố tớ...vì ai cũng nói: "Thưa bác sĩ" và đưa gì cũng bằng ... hai tay.
Cậu bé tóc quăn phá lên cười :
- Ha... ha... Không đưa bằng hai tay thì bố cậu có khám và chữa bệnh cho người ta không? Nếu người ta không đưa gì mà bố cậu vẫn khám chữa bệnh cho người ta. Chắc chắn người ta sẽ kính trọng bố cậu hơn nhiều! Cậu hùng biện chưa đạt, nhưng thôi, cậu nhỏ tuổi nhất nên không bị phạt!
Còn lại một cậu bé gầy gò có mái tóc cháy nắng, cậu ta chẳng cần ai chỉ định, nhỏ nhẹ lên tiếng:
- Bố tớ là người chuyên đào giếng thuê, nghề của bố tớ rất vất vả nhưng bố tớ nói là vinh quang nhất. Bố tớ là người "đưa đất nước đi lên" đấy.
Thấy các bạn có vẻ không đồng tình nên cậu nói tiếp:
- Các cậu biết không? Bố tớ và một người nữa đào đất và múc nước ở dưới giếng vào xô rồi kéo lên. Vậy có phải là "đưa đất nước đi lên" không?
Đám trẻ đã hiểu ra và cười rộ sảng khoái. Cả bọn ầm ĩ bình chọn xem ai sẽ là người "chủ tọa" của nhóm lần sau? Rồi chạy ùa ra sân bóng . /.
Nguồn:Tại đây
Đã thành lệ, cứ chiều thứ bảy, mấy cậu bé trong xóm lại "tổ chức hội thảo" dưới gốc cây cổ thụ.
Đã thành lệ, cứ chiều thứ bảy, mấy cậu bé trong xóm lại "tổ chức hội thảo" dưới gốc cây cổ thụ. Bọn trẻ bày ra "nghị quyết": Mỗi thành viên tham dự phải đóng góp một câu chuyện.
Một cậu bé cao lớn, có vẻ là thủ lĩnh đứng dậy đề nghị:
- Hôm nay, mỗi thành viên phải hùng biện về nghề nghiệp của người lớn! Ai không hùng biện được thì bị phạt. Ai hùng biện được thì có quyền chỉ định người khác. Ai hùng biện hay nhất sẽ được "chủ tọa" buổi hội thảo sau.
Bọn trẻ nhao nhao:
- Vậy cậu hùng biện đi! Rồi cậu chỉ định người khác!
Cậu bé cao lớn nói:
- E hèm... Bố tớ là oai nhất! Ai cũng phải sợ vì bố tớ là công an, là cảnh sát giao thông. Mọi người đi đường đều phải nhất nhất tuân theo lệnh của bố tớ. Xin hết!
Nói xong cậu ta chỉ vào cậu bé có mái tóc quăn:
- Đến lượt cậu đấy! Cậu hùng biện đi!
Cậu bé tóc quăn đứng dậy nheo mắt vẻ tinh nghịch:
- Bố cậu là cảnh sát giao thông thì có gì là oai? Cậu thấy bọn đua xe nó có tuân lệnh bố cậu không? Vẫn còn nhiều người đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, vẫn còn xe khách chở quá tải thì bố cậu chưa thể oai được!
Bọn trẻ cười vang, vỗ tay tán thưởng. Cậu bé tóc quăn nói tiếp:
- Tớ hùng biện xong rồi! Còn bố tớ là thợ cắt tóc. Bố tớ bảo ai ngồi im là phải ngồi im. Oai chưa?... Ha... ha...
Cậu ta chỉ vào cậu bé mập tròn:
- Đến lượt cậu!
Câu bé mập tròn lúng túng:
- Bố tớ... là bác sĩ chữa bệnh. Tớ thấy mọi người đều kính trọng bố tớ...vì ai cũng nói: "Thưa bác sĩ" và đưa gì cũng bằng ... hai tay.
Cậu bé tóc quăn phá lên cười :
- Ha... ha... Không đưa bằng hai tay thì bố cậu có khám và chữa bệnh cho người ta không? Nếu người ta không đưa gì mà bố cậu vẫn khám chữa bệnh cho người ta. Chắc chắn người ta sẽ kính trọng bố cậu hơn nhiều! Cậu hùng biện chưa đạt, nhưng thôi, cậu nhỏ tuổi nhất nên không bị phạt!
Còn lại một cậu bé gầy gò có mái tóc cháy nắng, cậu ta chẳng cần ai chỉ định, nhỏ nhẹ lên tiếng:
- Bố tớ là người chuyên đào giếng thuê, nghề của bố tớ rất vất vả nhưng bố tớ nói là vinh quang nhất. Bố tớ là người "đưa đất nước đi lên" đấy.
Thấy các bạn có vẻ không đồng tình nên cậu nói tiếp:
- Các cậu biết không? Bố tớ và một người nữa đào đất và múc nước ở dưới giếng vào xô rồi kéo lên. Vậy có phải là "đưa đất nước đi lên" không?
Đám trẻ đã hiểu ra và cười rộ sảng khoái. Cả bọn ầm ĩ bình chọn xem ai sẽ là người "chủ tọa" của nhóm lần sau? Rồi chạy ùa ra sân bóng . /.
Nguồn:Tại đây
Comments
Post a Comment